CHÙM THƠ XUÂN CỦA NHÀ GIÁO ĐÔNG ĐÔ
Mừng Xuân Quý Tị 2013, gửi tới các bạn chùm thơ mừng xuân của tập thể nhà giáo Đông Đô.
ĐẤT NƯỚC VÀO XUÂN
Đất nước vào xuân phố làng rộn rã
Đi ngược, về xuôi người xe hối hả
Mai, Đào đua nở Nam Bắc chung vui
Phơi phới Đông phong xanh thẳm đất trời
Gió rét dần qua, hẹn mùa ấm áp
Rừng thu xưa: Chú "nai vàng ngơ ngác"
Gặp Xuân nay tròn mắt ngắm Bình minh!
Vất vả gian lao, lên thác xuống ghềnh
Lòng thanh thản bước vào mùa Gió mới
Quý Tỵ mừng reo - tưng bừng mở hội
Nghị quyết Trung ương - tham nhũng đẩy lùi
Đảng vững tay chèo cho thuyền cập bến
Nước mạnh Dân giàu ta gặp bờ vui.
Trường Đông Đô thân thiết mến yêu ơi!
Đón gió Tây Hồ dạt dào năm tháng
Xuân mới về bội gặt một mùa vàng.
NGƯT Hồ Quang Diệu
NHÀN ĐÀM MÙA XUÂN
Mùa Xuân Quý Tỵ đã đến rồi
Nhàn đàm thế sự một chút chơi:
Đời người ai cũng mong được sướng
Nhưng sướng bằng Tài - Đức mình thôi!
Khát Giàu mọi người cần nên có
Tham Giàu điều ấy chẳng nên làm
Bởi Tham thì sẽ bằng mọi giá
Có khi mất hết cả chất người.
Đánh mất lương tâm và nhân phẩm
Miễn sao giàu sụ: đống tiền tài
Đời con, đời cháu, đời chắt nữa
Ngồi không ăn mãi - Của chẳng vơi...
Giàu mà như thế là thất đức
Thiên hạ cười khinh đến vạn đời.
Ai ơi! Sống phải biết Thời:
Vì Người - Trời, Phật cho đời bình an...
NGƯT Hồ Quang Diệu
*******
NĂM QUÝ TỴ - THƠ VỀ RẮN
Rắn già rắn lột - chuyện lạ thay,
Rắn cuốn, lượn, quăng, lắm phép hay.
Nọc trút, ngọc trao(1) trừ ác tật,
Hóa thân thêm đượm chén vơi đầy.
Họ Rồng nhưng Rắn lại chẳng bay,
Chia sẻ với người bao đắng cay.
Điệu múa thêm vui ngày phiên chợ,
Điện thiêng ẩn bóng Mẫu cao dầy.
Rắn sống vì người mắc hàm oan,
Hận thù máu thấm giấy ba trang,
Công thần bậc nhất truy ba họ(2),
Mới biết cung đình lắm kế gian.
Chuyện kể ngày xưa thuở hồng hoang,
Ađam, Eva trên thiên đàng
Tỉ tê nghe Rắn ăn quả cấm,
Thượng đế lưu đày không oán than.
Ngờ nghệch, dại khờ hóa tinh khôn,
Trái tim ấm lửa, sáng tâm hồn,
Truyền đời hạnh phúc cho con cháu
Tay nắm tay nhau thắm nụ hôn(3).
Khoác lác thành ra con rắn vuông(4)!
Mười voi có được bát xáo suông?
Rắn đầu biếng học nên danh hão,
Mấy chú ngu ngơ chuông hóa uông(5)
Chuyện Rắn bốn phương chừng đủ rồi,
Dữ - Lành, Phúc - Phận tự ta thôi
Xuân về rạng rỡ Chào Năm Mới!
Quý Tỵ - Rồng bay, Rắn tiếp ngôi.
NGƯT Phan Kế Trần
Ghi chú:
(1): Rắn sống lâu năm thành tinh, có ngọc trong miệng. Một số truyện cổ tích (Viên ngọc thần, Bà góa nhân từ...) kể chuyện rắn trao ngọc cho người để đền ơn. (2): Truyện “Rắn báo oán” (vụ án Lệ Chi Viên).
(3): Truyền thuyết dân gian Do Thái.
(4): Truyện cười dân gian “Con rắn vuông”.
(5): Giai thoại về nữ sĩ Hồ Xuân Hương.
******
GỬI CÔ GIÁO ĐÔNG ĐÔ
Anh đến nơi đây khi về Thủ đô
Trường sở xinh tươi hoa nở bốn mùa
Sóng nước Hồ Tây trời mây soi bóng
Khung trường rộng mở đón bao nhiêu trẻ thơ
Nói với em những lời anh chưa nói
Hát cho em nghe những bài ca êm ái
Hỡi em cô giáo Đông Đô
Bao năm vun xới cho đời
Cho những nụ cười
Rạng rỡ thêm ngôi trường này !
PGS Đặng Thanh Toán
***************
ANH MỘT MÌNH KHÔNG XUÂN
Một cành đào nở sớm
Một chậu quất hươm vàng
Hình như xuân vừa chớm
Chợt thấy buồn miên man
Là những ngày nấn ná
Ngoảnh lại lối xưa sau
Là dòng đời muôn ngả
Tháng năm phai sắc màu
Giữa đường trường duyên nợ
Hạnh phúc như trốn tìm
Luỵ phiền và vụn vỡ
Cứ trút về con tim
Thời gian trôi nhanh quá
Để mình không thể gần
Đi hết mùa đông giá
Anh một mình không xuân ...
Nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo
CON VỀ MONG KỊP CUỐI NĂM
Cuối năm mong kịp con về
Hơi xuân buông lạnh se se gió mùa
Hình như nắng vẫn ngày xưa
Hình như cây cỏ như vừa mới xa
Nửa say nửa tỉnh tiếng gà
Bậc thềm gốc duối nhận ra ngõ mòn
Hoa mềm rung cánh sương non
Hội hè năm ấy như còn nhắc ai
Một thời vui nhất Giêng Hai
Dẫu là giật gấu vá vai mỗi ngày
Bao nhiêu sương khói qua tay
Nỗi quê nghèo cứ nghẹn đầy trong con
Đâu cây rau má sau vườn
Rổ khoai với quả cà dòn chấm tương
Mà nên chín nhớ mười thương
Mùa xuân nắng ửng nhẹ buông tóc huyền
Hồn quê xưa cũ y nguyên
Hai sương một nắng còn truyền mai sau
Ơi người phiêu dạt mãi đâu
Cuối năm nhớ bước nhanh mau kịp về
Đời người như giấc ngủ mê
Qua bao miền khổ chưa hề dừng chân
Con về mong kịp đón xuân
Với tay ngắt bỏ phù vân trước nhà...
Nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo
******************
ĐÓN XUÂN
Xuân nay ngắm cảnh trước hiên nhà
Bình minh rạng rỡ ngát hương hoa
Trước cửa đào mai khoe sắc thắm
Phong cảnh hữu tình khúc hoan ca
Rượu ngon dăm chén cùng bạn hữu
Xướng họa, đường thơ ý mặn mà
Quý Tỵ xuân về thêm khởi sắc
Mừng thầy, mừng bạn - mãi lời ca..
Cô giáo Trần Thị Ngọc Thương
XUÂN QUYẾT TÂM
Nhâm Thìn năm cũ đã qua
Đông Đô Trường học thật là vinh quang
Thầy trò hạnh phúc an khang
Trường trường lớp lớp vững vàng đi lên.
Ơn thầy em mãi không quên,
Từ trang giấy trắng viết lên con đường.
Công danh sự nghiệp vĩnh tường,
Cho em mãi nhớ tên Trường Đông Đô
Từng trang giáo án thầy cô,
Không ngừng giáo dưỡng thắm tô cho đời.
Khó khăn cô quyết không rời,
Ngày ngày dạy dỗ muôn lời ý hay.
Quý Tỵ ta quyết nắm tay
Đồng lòng chung sức dựng xây mái trường.
Cô giáo Phùng Thị Thắm
VUI ĐÓN XUÂN
Mẹ móm mém nhai trầu liếc nhìn hoa đào nở,
Run tay gầy bóc tờ lịch hết năm.
Ngoài trời mưa lun phun như tro bụi,
Búp trên cành chờ đợi đón xuân sang.
Đàn cháu nhỏ tung tăng khoe áo mới,
Khắp xóm làng rộn rã gói bánh chưng.
Anh lính đảo khoác ba lô về ngõ,
Rạo rực lòng đón cái tết trên quê.
Cô giáo Phùng Thị Thắm