Chùm thơ của nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo - Chủ nhiệm bộ môn Toán Trường Phổ thông Đông Đô

GIÓ CHỢT HEO MAY

Mưa vô tình chiều chợt gió heo may

Vườn êm ả chợt khoác màu nắng cúc

Mấy khóm hoa chợt bừng hương rạo rực

Và trái cây chợt ửng sắc má hồng

 

Vạt cỏ mềm thơm ven lối bờ sông

Ngôi sao biếc xanh vào mùa lộng lẫy

Thu huyễn hoặc khiến đất trời run rẩy

Thoáng ngập ngừng khao khát lặn vào nhau

 

Thu đã về còn em mãi ở đâu

Không trọn vẹn với màu xanh mái tóc

Lạc lối sang sông thơ tình bật khóc

Nhớ thương chi quay quắt đến hao gầy

 

Hoá vọng phu buồn trông đứt chân mây

Bao biến thiên trên đường đời sạn sỏi

Anh cảm biết lặng sâu điều muốn nói

Bởi đã là thực tế một tình yêu

 

Đơn giản heo may chợt gió sang chiều

Và nắng đã chuyển gam màu nhàn nhạt

Ai lặng lẽ phía ngày xưa ngơ ngác

Vết chân buồn giẫm nát cỏ sông thu...

 

NHẮN MÙA THU TRỞ LẠI

Sương mỏng mảnh nhắn mùa thu trở lại

Sen hồ tàn, sóng chớm gợn heo may

Lửa phượng tắt chạnh mềm lòng con gái

Tha thướt chiều rơi liễu vịn tay gầy

 

Nắng ấp úng sau chặng dài cháy khát

Gió mơn man hoa sữa tắm vai mềm

Màu hoa trắng mơn man lời chân thật

Dong mưa về nức nở phố xô nghiêng

 

Chiều thoáng rộng neo hồn trong hư ảo

Lững thững bên hồ liễu biếng gương soi

Hoàng hôn tím cứ ngỡ như màu áo

Nhớ thương ai tim hóa lá thu rồi

 

Ngày đã cạn mà sao em không đến

Vòng chiêm bao hoa sữa chín trên cành

Hoa tình yêu đón thu về nguyên vẹn

Dẫu muộn màng vẫn ngập ánh trăng ngân

 

Có phải em nhắn mùa thu trở lại

Cúc vàng gieo vương vấn nỗi niềm riêng

Người trong mộng gửi tình thu xa ngái

Ta bơ vơ gọi mưa xuống bắt đền...

 

THÁNG NĂM HỌC TRÒ

Sao hè về nhanh thế phải không em

Chùm phượng đỏ sắc trời trong mắt lá

Ve râm ran khúc đồng dao mùa hạ

Con phố liêu xiêu ru ngọn nắng đa tình

 

Năm học đi qua như đang đếm tuổi mình

Nhìn lá me bay sợ thời gian vụt mất

Kỷ niệm xôn xao khoảng trời xanh chất ngất

Mưa ơi đừng về cho mơ ước lên cao


Tà áo trắng em dâng cảm xúc nghẹn ngào

Đôi mắt ấy rực sáng miền lửa nhỏ

Trăng ở trên môi và trong hồn có gió

Bao vui buồn thổn thức trái tim ai

 

Ăm ắp hành trang chiều hoa đỏ nối dài

Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ

Nỗi nhớ lớp trường cứ làm ta ngợp thở

Thương lắm bạn bè sắp biền biệt chia xa

 

Có lẽ bây giờ anh mới chợt hiểu ra

Năm tháng cũ chẳng khi nào trở lại

Mùa phượng cháy, xin hết mình cháy mãi

Để nguyên trinh thời mưa nắng học trò ...

 
LỜI TẠ TỪ CHO MÙA PHƯỢNG CUỐI

Bạn bè ngồi nắm tay nhau

Nghẹn ngào buồn tênh không nói

Giã biệt ơi mùa phượng cuối

Nỗi niềm xa cách từ đây

 

Sân trường vẫn bóng cô, thầy

Hoa mười giờ xinh lại nở

Lá me thơm nghiêng chiều gió

Góc bàn dấu mực còn tươi

 

Mưa rơi ướt cả nụ cười

Bụi phấn bay thời con gái

Biết có khi nào gặp lại

Thầy cô và dáng bạn hiền

 

Mộng mơ đây tuổi hoa niên

Sẽ mãi đi vào dĩ vãng

Lưu bút chân thành năm tháng

Ghép vào quá khứ ngày mai

 

Rối trên những sợi tóc dài

Ướt đỏ cái nhìn nuối tiếc

Muốn nói bao lời chẳng hết

Khi mùa phượng cuối rời tay...

Thầy giáo Nguyễn Quốc Bảo - Chủ nhiệm bộ môn Toán Trường Phổ thông Đông Đô