Chùm thơ của NGƯT Phan Kế Trần - Giáo viên bộ môn Lịch sử Trường Phổ thông Đông Đô

Chủ đề chùm thơ: NHỚ VỀ MIỀN TRUNG MÙA HÈ 2012 của NGƯT Phan Kế Trần

Huế

Huế thương bóng liễu vương tơ,

Đã thành hoài niệm trang thơ năm nào.

Vẫn nghe dậy sóng xôn xao,

Tiếng chuông Thiên Mụ gọi vào cõi mơ.

Biển đời đâu biết bến bờ,

Tình đời sâu nặng, ai ngờ đục trong.

Đế vương quyền lực vô song,

Tàn trong đá lạnh, buốt dòng lệ rơi!

 

Hải Vân - Sơn Trà

Hải Vân mây phủ chơi vơi,

Xe xuyên lòng núi thảnh thơi băng đèo.

Lạ chưa cái nắng mang theo,

Qua hầm nắng tắt mưa gieo ào ào…

Nắng mưa thôi biết làm sao,

Lắng trong tiếng gió ngọt ngào biển ru.

Tiên Sa nghe sáo vi vu,

Sơn Trà, Non Nước mây mù dần tan.

Êm trôi một giải sông Hàn,

Bâng khuâng phố cũ Tua - ran thuở nào.

Mỹ Khê bờ sóng rì rào,

Sắc in trời biếc một màu pha lê.

 

Ngũ Hành Sơn

Ai khéo đặt tên Ngũ Hành Sơn,

Non cao năm đỉnh gió mây vờn.

Khí thiêng hun đúc trang huyền thoại,

Nhân kiệt tài danh có đâu hơn.

Vọng hải đài, rồi Vọng giang đài,

Đảo xa hải đội lệnh khâm sai.

Mõ dồn khói tỏa hương sen ngát,

Cửa Phật từ bi động Tam Thai.

Lung linh cẩm thạch đá muôn màu,

Trắng, đỏ, vàng, xanh, đen, tím nâu…

Muôn vật hiện hình tài thợ khéo,

Tình người hồn đá quyện thẳm sâu.

 
Bà Nà - Suối Mơ

Quanh quanh lượn khúc quanh quanh,

Điệp trùng đèo dốc, giăng thành đá che.

Vách cao kề sát cửa xe,

Ngoảnh trông đã thấy suối khe ầm ầm…

Nước reo khoan nhặt đàn cầm,

Lúc mau, khi chậm, cung trầm điệu thanh.

Lao nhanh, xe vẫn lao nhanh,

Khúc cua “tay áo”, tròng trành chung chiêng.

Đất như say cũng ngả nghiêng,

Cho tim ngây ngất, lung liêng mắt cười.

Giơ tay ta với mây trời,

Bồng bềnh sương phủ đầy vơi non ngàn.

Thoắt mưa lại tạnh mù tan,

Sông Thu lấp lánh chói chang nắng vàng.

Phật đài tỏa ánh hào quang,

Chân tâm phúc hưởng, Địa Đàng trần gian.

Nhà ai dãy dọc, tòa ngang,

Như trong cổ tích ngỡ ngàng tiên sa.

Lầu hồng gác tía nguy nga,

Thênh thênh Núi Chúa - Bà Nà - Suối Mơ.

Vườn Thiền lặng lẽ khách thơ,

Lối mòn am vắng ngẩn ngơ lòng trần.

Thềm xưa cỏ níu bước chân,

Rêu phong tường lạnh, âm thầm bóng hoa.

 

Cáp treo nối đỉnh non xa,

Thung xanh như mộng la đà tầng không.

Lâng lâng trong cõi mênh mông

Đào nguyên mở lối, non Bồng cảnh Tiên.

Lầu Vọng Nguyệt đợi trăng lên

Bập bùng lửa thức cùng đêm - Bà Nà.

Nhà giáo ưu tú Phan Kế Trần