CHÙM THƠ CHÀO MỪNG KỈ NIỆM 20 NĂM (1993-2013) THÀNH LẬP TRƯỜNG TIỂU HỌC ĐÔNG ĐÔ
TỰ HÀO TIỂU HỌC ĐÔNG ĐÔ
Chúc mừng 20 năm Trường tiểu học Đông Đô (1993-2013) - NGƯT Hồ Quang Diệu
Thăm Trường tiểu học Đông Đô
Nhà cao, cửa rộng bên bờ Hồ Tây
Thầy Cô nghiêm túc hăng say:
Nắn từng câu chữ, khéo tay trồng người.
Mỗi ngày là một ngày vui
Học trò phấn khởi khắp nơi tụ về
Khách đến Võng Thị có nghe
Hương thơm hữu xạ bốn bề gần xa
Hai mươi năm ấy đã qua
Đông Đô truyền thống trường ta tự hào!
MẦM NON YÊU DẤU - NGƯT Hồ Quang Diệu
Đông Đô lộng gió Tây Hồ
“Mầm non” chăm chút điểm tô từng ngày
Yêu sao trò nhỏ thơ ngây
Tháng năm ríu rít tựa bầy chim non.
Các cô tươi tắn, xinh giòn
Nhẹ nhàng nâng giấc đàn con từng giờ
Hát hay, múa khéo như mơ
Học chơi, chơi học cô-trò vui thay!
Khách thăm trường cũng vui lây
Hương trong gió thoảng thêm say lòng người....
BÉ THƠ THẦN TIÊN - NGƯT Hồ Quang Diệu
Long lanh đôi mắt trẻ thơ
Mẹ cha yêu dấu, các cô quí chiều
Sớm hôm dạy dỗ bao điều:
Vui chơi hát múa, rất nhiều trò hay...
Bé ngoan khôn lớn từng ngày
Ông bà cha mẹ chung tay dắt dìu
Cả nhà vui sướng: “Thank you”*!
Tài sản vô giá tương lai sáng ngời.
Nghề cao quí lắm bạn ơi!
Mầm non Mẫu giáo-Chăm nuôi Thiên Thần
* “Thank you”: cảm ơn!
DẤU ẤN ĐÔNG ĐÔ- NGƯT Hồ Quang Diệu
Em ơi! Cùng anh thăm Trường Đông Đô
Bên đường Lạc Long Quân - Quận Tây Hồ
Hai mươi năm - bao thế hệ Thầy trò
Vâng lời Bác Hồ dạy: mê say thi đua Hai tốt.
Hai mươi năm - một phần năm thế kỷ
Vượt lên bao gian khó - từng bước đi
Để những lớp học đơn sơ ban đầu
Bây giờ thành một ngôi trường đồ sộ
Lộng gió Hồ Tây, nắng vàng rực rỡ
Cao vút - uy nghi giữa trời Võng Thị!
Tuổi Mây Đông Đô mỗi năm học, một mùa thi
Trái ngọt, quả thơm toả hương vị mát lành
Năm tháng qua đi, từng đàn chim tung cánh
Tới mọi phương trời đát nước bao la
Tiếng hót âm vang réo rắt ngân xa…
Nhả mật cho đời, làm xanh - xanh mãi Tổ Quốc ta!
MÁI TRƯỜNG ĐÔNG ĐÔ
NGƯT Hồ Quang Diệu
Ai qua Võng Thị Tây Hồ
Dừng chân mà ngắm Đông Đô - Mái trường
Đông Đô - một mảnh quê hương.
Ai mà yêu mến thì vương tơ lòng!
Ngôi trường lồng lộng trời trong
Gió Tây Hồ với nắng hồng xôn xao...
Ngân nga khúc hát dạt dào
Bài ca sư phạm: Tự hào yêu thương!
Hai mươi năm - một chặng đường
Mầm xanh đã nở ngát hương muôn hoa
Đông Đô vang mãi ngân xa...
CÙNG MỘT CON ĐƯỜNG- NGƯT Hồ Quang Diệu
Xanh xanh xanh biếc tuổi thơ
Phơ phơ trắng bạc tóc cô tóc thầy.
Bạc xanh xanh bạc trời mây
Quyện hòa gắn kết ắp đầy tình thương
Cùng đi trên một con đường
Vì một đất nước quê hương mạnh giàu
Thầy dạy tốt - Trò học chăm
Thầy nêu gương sáng - Trò hăng luyện rèn
Đức - Tài trọn vẹn cả hai
Mai ngày thành đạt tương lai sáng ngời!
Tháng 5 năm 2008
ĐÔNG ĐÔ - MÁI TRƯỜNG TÔI YÊU- NGƯT Phan Kế Trần
Đông Đô, Đông Đô mái trường thân yêu,
Lộng gió Hồ Tây lâu đài văn hóa.
Rực rỡ Ba Đình thu vàng nắng tỏa,
Êm đềm Võng Thị chuông ngân sớm chiều.
Đông Đô, Đông Đô mái trường thân yêu,
Những ô cửa xanh long lanh, lấp lánh.
Ánh mắt trẻ thơ ước mơ chắp cánh,
Vũ trụ bao la mây trắng phiêu diêu.
Đông Đô, Đông Đô mái trường thân yêu,
Rực rỡ ánh sao ngời Khuê Văn Các.
Gương sáng người xưa lưu danh thành đạt
Anh hùng hào kiệt, anh thư yêu kiều.
Đông Đô, Đông Đô mái trường thân yêu,
Nghe tiếng Trống Đồng âm vang bất diệt
Tiếng gọi cháu con những lời tha thiết
Trống thiêng Hồn Nước gửi gắm bao điều.
Đông Đô, Đông Đô mái trường tôi yêu...
Mùa khai giảng 2011
NƯỚC NON NHỮNG NẺO ĐƯỜNG XUÂN- NGƯT. Phan Kế Trần
Đông Đô biết mấy thân yêu,
Mái trường gắn bó đã nhiều tháng năm.
Sáng trong một ánh trăng rằm,
Ngọt ngào dây vũ, dây văn đàn cầm.
Đạo thầy chữ đức, chữ tâm,
Bao dung khoan thứ, nhẫn, cần, chính, liêm.
Đồng nghiệp như những bạn hiền,
Trò như con cháu trọn niềm yêu thương.
Rộng dân chủ, trọng kỷ cương,
Rèn kỹ năng sống, luân thường , gia phong.
Thói hư tật xấu đề phòng,
Tương thân, tương ái, giầu lòng vị tha.
Gia đình mạnh, vững quốc gia,
Người tốt việc tốt là hoa của đời…
Đông Đô thắm những nụ cười,
Trồng người nghiệp lớn nói lời tri ân.
Nước non những nẻo đường xuân,
Ngẩn ngơ bóng núi, bâng khuâng mái đình...
Nên thơ, nên nhạc, nên hình,
Nên câu đồng điệu, nghĩa tình chẳng phai.
LỜI RU ĐI ĐÂU- NGƯT Phan Kế Trần
Tôi mơ về những trưa hè êm,
Vọng tiếng bà ru đung đưa cánh võng.
Cái ngủ ngủ ngoan trời vừa đứng bóng
Nắng tỏa hương cau thoảng bên thềm.
Tôi nhớ mẹ xưa đời dãi dầu,
Ầu ơ khúc hát trắng đêm sâu.
Gió mùa thu canh chầy thao thức
Thương cô Kiều trôi dạt nơi đâu?!
Tôi nhớ về tuổi thơ đã qua,
Tiếng chị ru cánh cò bay la bay lả.
Chí làm trai trải bao mùa đất lạ,
Vành nôi xinh hẹn vạn dặm xa.
Dĩ vãng tháng năm lắng trong hoài niệm
Đọng trong tim câu hát à ơi,
Hạnh phúc tình yêu một thời tìm kiếm...
Chẳng mờ phai nơi cuối đất cùng trời.
Tôi mong về tiếng ru ngày xưa,
Ấm tình đời thiết tha lời non nước.
Bao khát vọng nâng đời lên mỗi bước
Cùng bé thơ, tôi mơ, tôi mơ...
ĐÔNG ĐÔ TUỔI HAI MƯƠI - Nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo
Bồng bềnh tóc chớm vai
Mắt tròn bồ câu trắng
Hồn nhiên như tia nắng
Giữa ban mai đất trời
Đông Đô tuổi hai mươi
Thiên đường nào sánh được
Từ biết bao điều ước
Ngọt mềm lời ru xưa
Lời cô che nắng mưa
Cho mầm con cứng cáp
Lời cô ngăn bão táp
Cho thuyền con bình yên
Ôi, tháng năm dịu êm
Ham bướm đùa, ve gọi
Nhìn con, cô bối rối
Tuổi thơ mình ... đã xa !
Con như lụa như hoa
Phần đời ta phản chiếu
Con - nguồn thương đồng điệu
Dấu gạch nối gia đình
Tuổi học trò đẹp xinh
Rồi sẽ đơm hoa trái
Rồi đường xa ngắn lại
Và chân cứng đá mềm
Ơi các con ngoan hiền
Mỗi ngày thêm khôn lớn
Nhựa lên cây mơn mởn
Bên Tây Hồ mênh mông...
Đông Đô, 26-3- 2013
THẦY CHO EM KHÁT VỌNG NGƯỜI CHA- Nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo
Giữa cuộc đời bao bận rộn lo toan
Em chợt thấy lòng mình như thổn thức
Thuở học trò vẫn đậm sâu ký ức
Tà áo dài màu mực tím còn vương
Lại xôn xao nỗi nhớ bạn nhớ trường
Mười hai năm nắng vàng chưa kịp gói
Chùm phượng vĩ thì thầm cơn gió thổi
Có chí thì nên - ơi bài học xưa nay !
Lòng thơm nguyên em nhớ mãi lời thầy
Người đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Trang giáo án sớm chiều nơi đầu sóng
Đã bao mùa thầy lái chuyến đò ngang
Mái tóc xanh thầy gửi lại mùa vàng
Thương cây lúa hoá thân từ hạt thóc
Phấn trắng bảng đen cả hành trình khó nhọc
Giọt mồ hôi cứ rơi mặn bên đời
Tháng năm này giữa vội vã nổi trôi
Giữa được mất, giữa vui buồn, phải trái
Bài học xưa mỗi lần em nghĩ lại
Thấm trong tim lời thầy dạy bao điều
Mười hai năm khôn lớn một tình yêu
Mái trường xưa trọn thời em đã sống
Vị ngọt đầu đời mát lành tiếng trống
Thầy đã cho em bao khát vọng người cha...
Hà Nội, tháng 11-2012
ĐÔNG ĐÔ-MÁI TRƯỜNG RÈN ĐỨC LUYỆN TÀI
Kính tặng Trường Tiểu học Đông Đô
nhân 20 năm xây dựng và trưởng thành
Nhà giáo Nguyễn Quốc Bảo
Chủ nhiệm Bộ môn Toán
Mừng Trường Tiểu học Đông Đô
Lớn lao tầm vóc, cơ đồ khang trang
Hai mươi năm bội mùa vàng
Hồ Tây kiêu hãnh tiếng vang xa gần
Mùa xuân nối tiếp mùa xuân
Thầy cô tâm huyết ân cần bảo ban
Vườn ươm trò giỏi con ngoan
Dệt bao mơ ước hân hoan tuổi hồng
Từ gian khó đến thành công
Hoa thơm quả ngọt mát lòng hôm nay
Trống trường náo nức mê say
Nhớ sao hơn bảy ngàn ngày đã qua !
Đông Đô là bản trường ca
Hát cùng Hà Nội hào hoa Kinh kỳ
Trưởng thành từ mỗi bước đi
Quyết tâm “Hai tốt” cùng vì tương lai
Hai mươi năm- chặng đường dài
Mái trường rèn đức luyện tài Đông Đô !..
GỬI CÔ GIÁO ĐÔNG ĐÔ - PGS Đặng Thanh Toán, Chủ nhiệm Bộ môn Lịch sử
Anh đến nơi đây khi về Thủ đô
Trường sở xinh tươi hoa nở bốn mùa
Sóng nước Hồ Tây trời mây soi bóng
Khung trường rộng mở đón bao nhiêu trẻ thơ
Nói với em những lời anh chưa nói
Hát cho em nghe những bài ca êm ái
Hỡi em cô giáo Đông Đô
Bao năm vun xới cho đời
Cho những nụ cười
Rạng rỡ thêm ngôi trường này !
ĐÔNG ĐÔ - TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ
Kính tặng Thầy và trò Trường PT Đông Đô - PSG.TS. Đặng Thanh Toán
Có ngôi trường mang tên Đông Đô
Bên Hồ Tây sớm chiều lộng gió
Trải bao gian khó
Vững bước hiên ngang.
Nơi đó có có các trò ngoan
Khăn quàng đỏ, huy hiệu Đoàn vẫy gọi
Ngày, đêm, sớm tối,
Rèn đức luyện tài vì ngày mai lập nghiệp.
Nơi đó có cả những thiên thần bé nhỏ
Bước đi chưa vững
Líu la liu lo
Bên búp bê, xe ngựa yêu ghê,
Lần đầu xa mẹ
Các em như lạc vào thế giới thần tiên
Những câu chuyên cổ,
Những giai điệu dịu êm
Nơi đó có những thầy giáo, cô giáo 3 thế hệ
Tuổi tác khác nhau mà tình yêu nghề mãnh liệt
Dù trời mưa hay nắng
Dù xuân, hạ, thu, đông
Vẫn say sưa ươm trồng
Những mầm non lộc biếc.
Nơi đó có những dũng sĩ
Đánh Pháp, đánh Mĩ năm xưa
Nay trở về Trường
Đem hết tài năng và ý chí
Dựng xây nhà trường, bền bỉ
Vẫn kiên cường như sức trẻ hai mươi
Là chiến sĩ hay thầy giáo
Anh vẫn luôn gương mẫu đi đầu.
Nơi đó có thầy, cô chủ nhiệm lớp
Thương học sinh như chính con mình
Lo từ chuyên học hành, cơm áo bút nghiên
Tâm tình, thủ thỉ
Chuyện chung, chuyện riêng, bạn hiền tri kỉ
Nơi đó có những nhân viên sớm tối,
Đứng sau mỗi chiến công
Lặng lẽ mà vinh quang
Không nề hà khó khăn, làm dâu trăm họ
Công văn, giấy tờ, sáng tỏ
Những bữa cơm ngon
Ngày qua ngày, khôn lớn một thời.
Ôi nói sao hết cảnh và người
Trường Đông Đô yêu mến
Tôi đã đi và nhiều nơi đã đến
Trên mọi miền đất nước
Nhưng dễ gì có được
Tình và người sau trước
Như tôi đã biết nơi đây.
Nơi đó có một người
Không màng đến danh và lợi
Ngày đêm trăn trở
Luôn nghĩ và làm cho mọi người
Luôn đi trước cuộc sống
Với tầm nhìn xa rộng
Người khai sinh lập nghiệp
Người nhạc trưởng tài ba
Võ Thế Quân- Hiệu trưởng.
Tâm huyết, tài năng,tấm gương sáng chói
Bàn tay người chèo lái
Hơn hai chục năm trời
Thầy đã góp phần đào tạo bao lớp người
Trên mọi miền xứ sở.
Ôi Đông Đô, tình yêu và nỗi nhớ
Cứ day dứt bên người
Theo tôi suốt cuộc đời
Niềm tin và hi vọng
Hà Nội ngày 10 tháng 8 năm 2012
MỪNG TRƯỜNG TIỂU HỌC ĐÔNG ĐÔ
Mừng kỉ niệm 20 năm Trường tiểu học Đông Đô
PGS. Đặng Thanh Toán
Mừng Trường Tiểu học Đông Đô
Hai mươi năm ấy cơ đồ rạng danh
Trường cao lồng lộng trời xanh
Giảng đường hiện đại tiếng lành đồn xa
Thầy cô tâm huyết tài ba
Yêu đàn em nhỏ như là yêu con
Cuộc đời như ánh trăng tròn
Chung tay xây dựng sắt son trọn đời
Dù cho vật đổi, sao dời
Đông Đô Tiểu học ngàn lời tôi yêu.
Hà Nội, tháng 5 năm 2013
THẦY CÔ ĐÔNG ĐÔ - PGS. Đặng Thanh Toán
Trường em Tiểu học Đông Đô
Tự hào biết mấy thầy cô chúng mình
20 năm ấy, bao tình
Vì đàn em nhỏ, quên mình sớm trưa
Mặc cho trời nắng hay mưa
Thầy cô vẫn cứ say sưa miệt mài
Chung tay rèn đức luyện tài
Dựng xây đất nước ngày mai huy hoàng
Ôi nghề dạy học vinh quang
Trọn đời em nhớ, em mang ơn này
Tháng 4.2013
XUÂN VỀ LẠI NHỚ TRƯỜNG ĐÔNG ĐÔ
Kính tặng Thầy Hiệu trưởng và các thầy, cô giáo, học sinh Trường phổ thông Đông Đô
NGƯT. Bùi Đình Đạt Nguyên Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, Hà Nội
Xuân về mừng hội Đông Đô
Phong cảnh xanh đẹp bao la tình người
Mỗi năm thêm một tuổi đời
Đến đây dạy học mọi người gặp nhau
Mừng vui đón hội bạc đầu
Lớp lớp trẻ khỏe lời chào thân thương
Cùng chung xây dựng mái trường
Đông Đô vun đắp con đường tuổi thơ
Sớm chiều vang vọng ước mơ
Cùng nhau viết tiếp bài thơ trồng người
NGÔI TRƯỜNG NƠI EM ĐẾN
Nhà giáo Vũ Thị Nhiễu
Em sẽ kể anh nghe chuyện em về trường mới
Ngôi trường ở nội thành, con đường ấy chưa quen
Một chiều thu, nắng dịu, gió êm
Em đến với ngôi trường cạnh Hồ Tây lộng gió
Vời vợi những tầng cao say sắc nắng vàng tươi
Em đến với đất say, em đến với tình người
Giữa tấm lòng ấm êm và nồng say ánh mắt
Em đến với ngôi trường, những tấm lòng chân thật
Ấm tình người, men nhà giáo xôn xao.
Cửa rộng, tường xinh tất cả đón em vào
Nơi nắng, gió cũng dịu dàng, dung dị
Nơi sớm chiều, ấm êm tình đồng chí
Để ngọt ngào lên hương vị trong em
Em kể với anh trường mới em đã quen
Em kể với anh về ngôi trường yêu mến
Nơi em về, trường em đến mãi mùa xuân !
NẾU- Cô giáo Trần Thị Ngọc Thương
Nếu ai hỏi vì sao cô yêu con
Cô sẽ nói bởi hồn nhiên con trẻ
Tâm hồn con ngọt ngào của thủa bé
Một chút thôi cũng đủ để con vui
Đôi mắt con trong veo như hạt ngọc
Vô tư lắm chẳng toan tính thiệt hơn
Chỉ vu vơ dăm ba câu thưa gửi
Làm tim cô lắng lại chút đời thường
Cô yêu con còn bởi con hay khóc
Nước mắt tràn làm nhòe chữ yêu thương
Khóc to hơn khi nghe cô la mắng
Để rồi con bật nói “Xin lỗi cô”
Cô yêu con bởi những điều đơn giản
Để cô tìm lại mình trong bóng dáng các con
Để thấy nụ cười trên đôi môi thủa bé
Những phút giây đẹp nhất của thời gian.
TUỔI HỌC TRÒ- Cô giáo Trần Thị Ngọc Thương
Mùa hạ vàng treo chùm hoa phượng đỏ
Nắng sân trường in bóng dáng thầy cô
Những cảm xúc chợt về thấy ngây ngô
Nơi đã qua, tuổi học trò đẹp lắm
Tà áo trắng tung bay trong màu nắng
Chùm bằng lăng lưu luyến những tiếng ve
Mai xa trường rồi bạn học có nghe
Trang lưu bút hàn huyên thiên đường nhỏ
Ước một ngày được sum họp đoàn viên
Để bạn bè quây quần bên bàn cũ
Để nghe lại những câu ca xưa cũ
Nhưng còn nguyên màu áo trắng học trò.
BÓNG DÁNG NGƯỜI THẦY- Cô giáo Trần Thị Ngọc Thương
Sáng nay con đến thăm thầy
Mái đầu bạc trắng đượm đầy gió sương
Suốt bao năm tháng tới trường
Con nghe giọng nói thân thương - người thầy
Cánh hồng thắm đượm trên tay
Bồi hồi nhớ lại câu ca sớm chiều
Con nghe vang vọng câu Kiều
Tấm lòng hiếu thảo, nhân gian, con người.
Một đời tâm huyết buồn vui
Ươm mầm hạnh phúc cho đời nở hoa
Con thuyền chở khách đi qua
Âm thầm sóng gió ngả nghiêng tay chèo
Bao nhiêu năm tháng đưa vèo
Con giờ đã lớn thành người thẳng ngay
Về đây để thấy bóng thầy
Người mà con có ơn dày biết bao.
XUÂN QUYẾT TÂM
Cô giáo Phùng Thị Thắm
Nhâm Thìn năm cũ đã qua,
Đông Đô Trường học thật là vinh quang.
Thầy trò hạnh phúc an khang,
Trường trường lớp lớp vững vàng đi lên.
Ơn thầy em mãi không quên,
Từ trang giấy trắng viết lên con đường.
Công danh sự nghiệp vĩnh tường,
Cho em mãi nhớ tên Trường Đông Đô.
Từng trang giáo án thầy cô,
Không ngừng giáo dưỡng thắm tô cho đời.
Khó khăn cô quyết không rời,
Ngày ngày dạy dỗ muôn lời ý hay.
Quý Tỵ ta quyết nắm tay,
Đồng lòng chung sức dựng xây mái trường.